NHỚ MÃI ĐÊM TRUNG THU
Ngày đăng: Sep 12, 2015 1:21:47 PM
Mới đó mà đã đến Trung thu. Đêm Trung Thu ở xóm quê hẻo lánh vùng sông nước này cũng chỉ lao xao đôi chút rồi lại lặng ngắt. Nhưng để có một chút lao xao ngắn ngủi ấy chúng tôi phải chuẩn bị trước đó hàng tuần với tâm trạng nao nao khó tả. Trong đám trẻ con ngày ấy phải thành thật công nhận rằng thằng Tân rất khéo tay. Ngay từ nhỏ nó đã biết tự tay xếp những chiếc đèn bằng giấy hình chiếc quạt với những đường viền trang trí thật đẹp. Năm đó nó được mấy chú trong xóm giao làm chiếc lồng đèn ngôi sao lớn treo ở điểm trường học của ấp. Thằng Tân sang nhà rủ tôi đi đốn tre rồi cùng làm. Mất gần một tuần lễ hai đứa hì hục chuốc tre, làm khung, trang trí… chiếc lồng đèn ngôi thuộc dạng Guinnes của xóm. Nhưng để đảm bảo tính bí mật, hai đứa quyết định để đến chiều 14 âm lịch mới đem ra trình mấy chú xong là treo lên.
Đêm Trung thu năm đó may mắn cho chúng tôi là trời không mưa. Ánh trăng sáng vằng vặc. Khi mặt trăng vừa qua khỏi ngọn tre, tôi và thằng Tân mới khệ nệ mang chiếc lồng đèn to tướng ra cho mấy chú trong xóm treo lên. Ngọn nến trong lồng đèn vừa thắp lên cũng là lúc vang lên tiếng xuýt xoa “Ồ, Đẹp quá!”, “Ai làm vậy ta?”… từ trẻ con đến người lớn. Hàng chục trẻ con trong xóm ùa ra đứa nào trên tay cũng có chiếc lồng đèn tự làm bằng giấy, lon sữa bò, đèn ngôi sao có đứa được cha mẹ lên chợ huyện mua cho chiếc lồng đèn giấy kiếng hình con thỏ, con gà, nhưng tất cả phải “ngả mũ” trước chiếc đèn ngôi sao 5 cánh “khổng lồ” của tôi và thằng Tân. Bỗng tiếng trống múa lân vang lên. Cả đám ùa sang khoảng đất trống gần đó để xem. Chỉ là con lân nhỏ do đám thiếu nhi trong xóm tự hùn tiền mua và tự tập luyện. Thằng Tân làm ông Địa nhảy nhót cũng ra hồn lắm. Hôm nay nó múa thật hăng nên đón nhận nhiều tràng pháo tay cũng như những tiếng cười động viên. Có lẽ nó hưng phấn khi chiếc lồng đèn được mọi người khen. Tiếng trống múa lân lại dồn dập. Con Lân nhảy chồm lên, ông Địa cũng không vừa, vừa thụt lùi vừa nhảy sang một bên né tránh. Có tiếng ai đó vang lên: “Ông Địa coi chừng”. Vừa dứt liếng la, ông Địa bị sụp chân lọt ngay xuống mương. Đám con nít lấp tức la lên “Ông Địa té mương, Ông Địa té mương”. May mà mương cạn, thằng Tân lại biết bơi nên trở thành một màn vui cho đêm Trung Thu. Gở mặt ông Địa ra, thằng Tân nhoẽn miệng cười: “Nãy giờ đổ mồ hôi, rớt xuống mương mát thiệt!”. Thằng Lâm chộp ngay mặt nạ ông Địa, bước ra múa tiếp, Tiếng trống lân lại nổi lên giòn giã. Kết thúc đêm Trung Thu là màn rước đèn trên kênh thật thú vị. Hàng chục chiếc xuồng, ghe lớn nhỏ chở trẻ em trong xóm tay cầm lồng đèn “diễu hành” khắp nơi trong xóm miêng hát vang “Tết Trung Thu em xách đèn đi chơi…” thật thú vị. Trên bờ, người lớn cùng những em nhỏ trông ra vẫy tay chào tạo nên khung cảnh vừa náo nhiệt, vừa nên thơ.
Rồi chúng tôi lớn lên đi học đại học xa nhà và sau đó mưu sinh lập nghiệp ở thành thị. Trung thu bây giờ ở quê cũ trẻ con có những niềm vui mới như được ăn bánh Trung Thu, có lồng đèn điện tử. Nhưng chắc chắn chúng tôi không quên được không khí háo hức tự tay làm chiếc lồng đèn đơn sơ, tham gia múa lân và được rước đèn trên kênh dù những ngày ấy đã xa!
Quang Huy
Nhà phân phối bánh trung thu Kinh Đô chiết khấu cao nhất, Giao hàng tận nơi, xuất hóa đơn nhanh. Liên hệ: 0943.821177